YmeetMe thương gửi bạn lá thư của một người mẹ dành cho cô con gái trạc tuổi chúng ta. Bài học tình yêu cả đời mẹ vẫn còn nguyên giá trị và ý nghĩa – là nơi chúng ta có thể tự soi thấy chính mình.

“Hà Nội, ngày X tháng Y

Con gái của mẹ, giờ này con đã ngủ chưa? Con vẫn nhớ ăn uống đầy đủ hay là lại bỏ ăn vì buồn? Con giống tính mẹ hồi trước lắm, cứ giận dỗi người yêu là không thèm ăn gì cả. Hai mấy tuổi đầu mà cứ như con nít là thế nào? Nghe điện thoại của con mẹ lo chẳng dám kể lại với bố.

Hôm nay mẹ viết thư này để kể cho con một câu chuyện. Con hãy mỉm cười trước khi sẵn sàng đọc nhé.

kien-nhan-khi-yeu

Câu chuyện mẹ kể là về tình yêu của bố mẹ

Chưa đầy hai mươi tuổi, mở mắt ra đã thấy có chồng nằm bên, cảm giác ấy mẹ nghĩ thế hệ nào cũng hụt hẫng như nhau. Thời gian đầu mẹ đòi ngủ riêng, bố con vẫn chiều ý mà không mách ông bà, cứ thế tối tối lại vào phòng đọc sách. Hôm ấy mẹ không ngủ được, lại bước tới phòng sách của bố con mà nhòm trộm. Đã gần 3h sáng rồi mà ổng vẫn còn học, mà nghe kĩ lại là tiếng Đức chứ. Con cũng biết bố là dân tiếng Nga mà, học tiếng Đức để làm gì? Hôm sau mẹ hỏi vặn thì ổng mới giải thích: “Tôi học để làm lên chức, lương lậu tốt hơn còn lo được cho bà. Những gì bà thích tôi ghi lại hết rồi, không quên đâu.”

Ôi cái giọng đều đều của bố con sao lúc ấy khiến mẹ xúc động thế. Rồi thì vợ chồng trẻ làm hòa, mẹ ở nhà cơm nước rồi đi làm xí nghiệp. Ngày ngày ở chung, ăn chung với bố con mẹ lại càng thương, thấy sao trước kia mình nóng tính, chẳng hiểu người ta mà cứ giận cứ ghét. “Giờ mình phải kiên nhẫn hơn” – Ngay cái lúc mẹ nghĩ như thế cuộc đời mẹ đã thay đổi, toàn là kiên với nhẫn!

mot-minh-nuoi-con

Mẹ một mình nuôi con và chờ chồng

Mẹ sinh con được 1 tuổi thì bố con được một suất du học sang Đức. Hồi ấy hầu như sang Đức người ta xuất khẩu lao động, bố con đi học là vinh dự lắm. Nhưng bố sang học mấy năm không mang gia đình theo được, cả hai đều băn khoăn. Sau vài ngày mẹ quyết định: “Ông cứ đi, tôi ở nhà chờ.”. Bà ngoại trách bảo mẹ dại thế, chồng đi là mất chồng. Mẹ thì nghĩ xa hơn, bố con phải đi, để còn về mà không hối tiếc.

Suốt 5 năm trời mẹ đợi chồng, ôm con mọn sang nhà ngoại ở giữa những gièm pha. Mẹ đã nghĩ đó là sự kiên nhẫn nhất cuộc đời mình.

Nói trước bước không qua! Bố con thành Việt kiều Đức về vui vầy được mấy tháng, hạnh phúc chưa trọn vẹn thì, con biết đấy, lại gặp phải tai nạn giao thông. Mẹ chỉ biết đổ do số, và cun cút phận gái chăm chồng ở viện, chăm con ở nhà. Mẹ tin là mình đã già đi cả chục tuổi vì mặt lúc nào cũng cau có xám xịt. Một lần nữa mẹ nghĩ (và hy vọng) lần này là sự kiên nhẫn nhất cuộc đời rồi.

Hai tháng đi viện như thoi đưa, rồi khi đón bố con về nhà, mẹ không giấu nổi sự hụt hẫng khi ổng thiếu mất một phần chân trái. Mẹ tự động viên mình, là ôi thôi miễn còn sống, còn khỏe mạnh thì một cái chân cũng không là gì. Mẹ cố vui hộ phần của bố con dù khi ngủ nước mắt cũng vô thức rỉ ra. Mặt bố con tối sầm lại nhìn thấy sợ, như nếu không để ý thì ổng sẽ làm gì dại dột không chừng.

dan-ong-guc-nga

Bố con gục ngã vì bị tai nạn khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp

Mẹ cáng đáng nhà cửa bằng sổ tiết kiệm của bố con nên cũng không thiếu thốn mấy, nhưng ổng vẫn không chịu nở một nụ cười cho người ta nhẹ lòng. Một đêm mẹ bắt gặp ổng ngồi uống rượu khóc: “Tôi thương bà quá mà không làm gì được! Đàn ông thế chết đi cho đỡ nợ đời!”. Viết ra đến đây mẹ cũng chảy cả nước mắt con gái ạ. Nghe chữ “thương” ấy, nỗi vất vả của mẹ bấy năm cũng tan biến hết. Mẹ cố gắng an ủi bố con và hướng ổng đến với những niềm vui mới, ngày này qua ngày khác.

Và kể cả tới giờ mẹ cũng vẫn luôn kiên nhẫn. Kiên nhẫn khi bố con đi bộ chậm, khi bố con càu nhàu nhà cửa, khi sống cùng nhau với hai mặt con khôn lớn, khi chăm sóc gia đình hạnh phúc của chúng ta. Mẹ tin là nếu bố viết cho con một lá thư, ổng cũng sẽ kể về sự kiên nhẫn của mình với mẹ. Mẹ không phải lúc nào cũng đúng và hơi nóng nảy, mẹ biết. Nhưng quan trọng nhất, ổng giờ vui phơi phới với “phi vụ kinh doanh tuổi già”, và luôn thương mẹ, thương con, thương thằng Út nhiều nhiều.

Chuyện của mẹ đến đây là kết rồi. Mẹ kể chuyện không giỏi, nhưng vẫn mong con ghi nhớ bài học tình yêu cả đời mẹ là minh chứng: Nếu hai người thương nhau thì hãy cứ kiên nhẫn, cứ nhường nhịn. Đức tính đó cùng niềm hạnh phúc về sau chắc chắn sẽ không khiến con hối hận. Tin mẹ, đó là sức mạnh của mọi phụ nữ trên đời.

Mẹ chúc con gái luôn xinh đẹp và vui vẻ!

YmeetMe là nơi gắn kết yêu thương. Hãy kiên nhẫn chờ người phù hợp nhất với bạn!

Đăng ký miễn phí: TẠI ĐÂY! ( Hoặc click nút đăng ký bên dưới)

dang-ky-hen-ho-truc-tiyen-ymeet-me

Đăng ký hẹn hò online cùng Ymeet.me

Hoặc TẢI APP: Android hoặc iOS!

app-google-play-ymeetmeapp-store-ymeetme


Đọc thêm:

Mẹ dạy cách yêu: Thương nhau hãy cứ kiên nhẫn
Đánh giá bài viết nhé!